梅 méi 花 huā 寄 jì 所 suǒ 亲 qīn - - 李 lǐ 建 jiàn 勋 xūn
一 yī 气 qì 才 cái 新 xīn 物 wù 未 wèi 知 zhī , , 每 měi 惭 cán 青 qīng 律 lǜ 与 yǔ 先 xiān 吹 chuī 。 。
雪 xuě 霜 shuāng 迷 mí 素 sù 犹 yóu 嫌 xián 早 zǎo , , 桃 táo 杏 xìng 虽 suī 红 hóng 且 qiě 后 hòu 时 shí 。 。
云 yún 鬓 bìn 自 zì 黏 nián 飘 piāo 处 chù 粉 fěn , , 玉 yù 鞭 biān 谁 shuí 指 zhǐ 出 chū 墙 qiáng 枝 zhī 。 。
老 lǎo 夫 fū 多 duō 病 bìng 无 wú 风 fēng 味 wèi , , 只 zhǐ 向 xiàng 尊 zūn 前 qián 咏 yǒng 旧 jiù 诗 shī 。 。
梅花寄所亲。唐代。李建勋。一气才新物未知,每惭青律与先吹。 雪霜迷素犹嫌早,桃杏虽红且后时。 云鬓自黏飘处粉,玉鞭谁指出墙枝。 老夫多病无风味,只向尊前咏旧诗。