和 hé 何 hé 明 míng 府 fǔ 爱 ài 莲 lián 诗 shī - - 刘 liú 黻 fú
濂 lián 溪 xī 题 tí 品 pǐn 非 fēi 轻 qīng 许 xǔ , , 祗 zhī 爱 ài 亭 tíng 亭 tíng 臭 chòu 味 wèi 同 tóng 。 。
日 rì 晚 wǎn 色 sè 归 guī 霞 xiá 照 zhào 里 lǐ , , 夜 yè 凉 liáng 香 xiāng 在 zài 月 yuè 明 míng 中 zhōng 。 。
独 dú 惭 cán 冬 dōng 叶 yè 留 liú 寒 hán 翠 cuì , , 却 què 笑 xiào 春 chūn 花 huā 学 xué 醉 zuì 红 hóng 。 。
天 tiān 付 fù 清 qīng 姿 zī 尝 cháng 净 jìng 植 zhí , , 曾 céng 闻 wén 结 jié 社 shè 有 yǒu 陶 táo 公 gōng 。 。
和何明府爱莲诗。宋代。刘黻。濂溪题品非轻许,祗爱亭亭臭味同。 日晚色归霞照里,夜凉香在月明中。 独惭冬叶留寒翠,却笑春花学醉红。 天付清姿尝净植,曾闻结社有陶公。