被 bèi 旨 zhǐ 还 hái 阙 quē 训 xùn 答 dá 诸 zhū 公 gōng 韵 yùn 三 sān 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 刘 liú 挚 zhì
楚 chǔ 雪 xuě 三 sān 经 jīng 橘 jú 柚 yòu 天 tiān , , 君 jūn 恩 ēn 新 xīn 许 xǔ 出 chū 湘 xiāng 川 chuān 。 。
虽 suī 非 fēi 殿 diàn 席 xí 虚 xū 中 zhōng 夜 yè , , 且 qiě 胜 shèng 台 tái 郎 láng 谪 zhé 九 jiǔ 年 nián 。 。
岁 suì 晚 wǎn 病 bìng 怀 huái 孤 gū 剑 jiàn 外 wài , , 江 jiāng 寒 hán 归 guī 思 sī 乱 luàn 云 yún 边 biān 。 。
妻 qī 儿 ér 莫 mò 恨 hèn 归 guī 装 zhuāng 薄 báo , , 剩 shèng 得 dé 诸 zhū 公 gōng 锦 jǐn 绣 xiù 篇 piān 。 。
被旨还阙训答诸公韵三首 其一。宋代。刘挚。楚雪三经橘柚天,君恩新许出湘川。 虽非殿席虚中夜,且胜台郎谪九年。 岁晚病怀孤剑外,江寒归思乱云边。 妻儿莫恨归装薄,剩得诸公锦绣篇。