澄 chéng 心 xīn 寺 sì 后 hòu 阁 gé 弹 tán 琴 qín - - 刘 liú 攽 bān
高 gāo 风 fēng 动 dòng 长 cháng 松 sōng , , 萧 xiāo 瑟 sè 清 qīng 我 wǒ 心 xīn 。 。
亦 yì 有 yǒu 琴 qín 上 shàng 弦 xián , , 尽 jǐn 得 dé 天 tiān 外 wài 音 yīn 。 。
试 shì 复 fù 向 xiàng 城 chéng 市 shì , , 馀 yú 响 xiǎng 终 zhōng 难 nán 寻 xún 。 。
澄心寺后阁弹琴。宋代。刘攽。高风动长松,萧瑟清我心。 亦有琴上弦,尽得天外音。 试复向城市,馀响终难寻。