溪 xī 雨 yǔ 亭 tíng - - 刘 liú 泾 jīng
尘 chén 土 tǔ 孤 gū 城 chéng 空 kōng 自 zì 忙 máng , , 不 bù 知 zhī 精 jīng 舍 shè 早 zǎo 秋 qiū 凉 liáng 。 。
林 lín 间 jiān 曲 qū 折 zhé 磬 qìng 三 sān 里 lǐ , , 天 tiān 上 shàng 金 jīn 光 guāng 月 yuè 满 mǎn 堂 táng 。 。
净 jìng 饭 fàn 打 dǎ 鱼 yú 刳 kū 老 lǎo 木 mù , , 寒 hán 灰 huī 添 tiān 火 huǒ 爇 ruò 明 míng 香 xiāng 。 。
鹁 bó 鸠 jiū 山 shān 脚 jiǎo 溪 xī 声 shēng 好 hǎo , , 流 liú 入 rù 人 rén 间 jiān 雨 yǔ 意 yì 长 zhǎng 。 。
溪雨亭。宋代。刘泾。尘土孤城空自忙,不知精舍早秋凉。 林间曲折磬三里,天上金光月满堂。 净饭打鱼刳老木,寒灰添火爇明香。 鹁鸠山脚溪声好,流入人间雨意长。