还 hái 云 yún 岑 cén 鲁 lǔ 直 zhí 诗 shī - - 郑 zhèng 清 qīng 之 zhī
蟠 pán 空 kōng 健 jiàn 笔 bǐ 虎 hǔ 蛟 jiāo 腾 téng , , 九 jiǔ 折 zhé 羊 yáng 肠 cháng 万 wàn 马 mǎ 登 dēng 。 。
裁 cái 剸 tuán 燠 yù 寒 hán 真 zhēn 见 jiàn 圣 shèng , , 牢 láo 笼 lóng 泉 quán 石 shí 肯 kěn 输 shū 僧 sēng 。 。
命 mìng 意 yì 得 de 了 le 兔 tù 走 zǒu 穴 xué , , 放 fàng 字 zì 未 wèi 安 ān 狐 hú 听 tīng 冰 bīng 。 。
句 jù 法 fǎ 当 dāng 头 tóu 飞 fēi 棒 bàng 喝 hè , , 就 jiù 渠 qú 言 yán 下 xià 辨 biàn 三 sān 乘 shèng 。 。
还云岑鲁直诗。宋代。郑清之。蟠空健笔虎蛟腾,九折羊肠万马登。 裁剸燠寒真见圣,牢笼泉石肯输僧。 命意得了兔走穴,放字未安狐听冰。 句法当头飞棒喝,就渠言下辨三乘。