劝 quàn 农 nóng 和 hé 江 jiāng 万 wàn 里 lǐ 韵 yùn - - 刘 liú 崇 chóng 卿 qīng
年 nián 来 lái 兵 bīng 饷 xiǎng 瘠 jí 吾 wú 农 nóng , , 天 tiān 遣 qiǎn 仁 rén 侯 hóu 作 zuò 岁 suì 丰 fēng 。 。
燕 yàn 寝 qǐn 昼 zhòu 清 qīng 尘 chén 不 bú 到 dào , , 螺 luó 江 jiāng 春 chūn 满 mǎn 泽 zé 无 wú 穷 qióng 。 。
诗 shī 陶 táo 幽 yōu 雅 yǎ 熙 xī 熙 xī 俗 sú , , 文 wén 续 xù 周 zhōu 书 shū 噩 è 噩 è 风 fēng 。 。
别 bié 乘 chéng 自 zì 怜 lián 无 wú 锸 chā 地 dì , , 劝 quàn 耕 gēng 却 què 得 dé 到 dào 山 shān 中 zhōng 。 。
劝农和江万里韵。宋代。刘崇卿。年来兵饷瘠吾农,天遣仁侯作岁丰。 燕寝昼清尘不到,螺江春满泽无穷。 诗陶幽雅熙熙俗,文续周书噩噩风。 别乘自怜无锸地,劝耕却得到山中。