读 dú 余 yú 逢 féng 辰 chén 旧 jiù 唱 chàng 和 hè 诗 shī - - 欧 ōu 阳 yáng 澈 chè
哲 zhé 匠 jiàng 居 jū 邻 lín 剑 jiàn 水 shuǐ 傍 bàng , , 笔 bǐ 端 duān 疑 yí 化 huà 剑 jiàn 锋 fēng 铓 máng 。 。
雕 diāo 镌 juān 丽 lì 景 jǐng 春 chūn 工 gōng 巧 qiǎo , , 煅 duàn 炼 liàn 佳 jiā 词 cí 武 wǔ 库 kù 张 zhāng 。 。
字 zì 字 zì 泓 hóng 澄 chéng 清 qīng 妒 dù 月 yuè , , 篇 piān 篇 piān 耿 gěng 介 jiè 烈 liè 含 hán 霜 shuāng 。 。
楼 lóu 成 chéng 白 bái 玉 yù 归 guī 天 tiān 府 fǔ , , 掷 zhì 下 xià 珠 zhū 玑 jī 满 mǎn 锦 jǐn 囊 náng 。 。
读余逢辰旧唱和诗。宋代。欧阳澈。哲匠居邻剑水傍,笔端疑化剑锋铓。 雕镌丽景春工巧,煅炼佳词武库张。 字字泓澄清妒月,篇篇耿介烈含霜。 楼成白玉归天府,掷下珠玑满锦囊。