春 chūn 意 yì 五 wǔ 绝 jué - - 欧 ōu 阳 yáng 澈 chè
高 gāo 情 qíng 忽 hū 逐 zhú 晓 xiǎo 云 yún 空 kōng , , 喜 xǐ 见 jiàn 枝 zhī 头 tóu 一 yì 点 diǎn 红 hóng 。 。
只 zhǐ 恐 kǒng 好 hǎo 花 huā 俱 jù 有 yǒu 主 zhǔ , , 拟 nǐ 为 wèi 词 cí 客 kè 伴 bàn 春 chūn 风 fēng 。 。
春意五绝。宋代。欧阳澈。高情忽逐晓云空,喜见枝头一点红。 只恐好花俱有主,拟为词客伴春风。