黄 huáng 天 tiān 荡 dàng 阻 zǔ 风 fēng - - 薛 xuē 师 shī 心 xīn
野 yě 泊 pō 几 jǐ 人 rén 愁 chóu , , 浮 fú 踪 zōng 果 guǒ 是 shì 沤 ōu 。 。
轻 qīng 舠 dāo 同 tóng 一 yī 羽 yǔ , , 高 gāo 浪 làng 即 jí 三 sān 秋 qiū 。 。
攲 qī 枕 zhěn 江 jiāng 声 shēng 震 zhèn , , 开 kāi 篷 péng 雨 yǔ 脚 jiǎo 收 shōu 。 。
风 fēng 波 bō 身 shēn 漫 màn 涉 shè , , 何 hé 处 chǔ 有 yǒu 安 ān 流 liú 。 。
黄天荡阻风。宋代。薛师心。野泊几人愁,浮踪果是沤。 轻舠同一羽,高浪即三秋。 攲枕江声震,开篷雨脚收。 风波身漫涉,何处有安流。