渔 yú 村 cūn 有 yǒu 感 gǎn - - 薛 xuē 嵎 yú
小 xiǎo 窗 chuāng 长 cháng 日 rì 苦 kǔ 吟 yín 声 shēng , , 独 dú 倚 yǐ 阑 lán 干 gān 看 kàn 晚 wǎn 晴 qíng 。 。
居 jū 士 shì 莫 mò 疑 yí 贫 pín 可 kě 弃 qì , , 春 chūn 风 fēng 不 bù 为 wéi 病 bìng 相 xiāng 轻 qīng 。 。
梅 méi 边 biān 纸 zhǐ 帐 zhàng 重 chóng 重 chóng 影 yǐng , , 壁 bì 上 shàng 离 lí 骚 sāo 字 zì 字 zì 清 qīng 。 。
鸥 ōu 鹭 lù 往 wǎng 来 lái 情 qíng 更 gèng 熟 shú , , 只 zhǐ 消 xiāo 此 cǐ 地 dì 度 dù 残 cán 生 shēng 。 。
渔村有感。宋代。薛嵎。小窗长日苦吟声,独倚阑干看晚晴。 居士莫疑贫可弃,春风不为病相轻。 梅边纸帐重重影,壁上离骚字字清。 鸥鹭往来情更熟,只消此地度残生。