宿 sù 绍 shào 隆 lóng 院 yuàn - - 韩 hán 维 wéi
东 dōng 来 lái 鸣 míng 棹 zhào 落 luò 河 hé 干 gàn , , 喜 xǐ 见 jiàn 孤 gū 幡 fān 佛 fú 树 shù 端 duān 。 。
不 bù 谓 wèi 尘 chén 埃 āi 走 zǒu 符 fú 檄 xí , , 尚 shàng 逢 féng 池 chí 榭 xiè 拂 fú 衣 yì 冠 guān 。 。
清 qīng 风 fēng 明 míng 月 yuè 还 hái 相 xiāng 见 jiàn , , 浊 zhuó 酒 jiǔ 枯 kū 棋 qí 亦 yì 自 zì 欢 huān 。 。
寄 jì 语 yǔ 京 jīng 城 chéng 骑 qí 马 mǎ 客 kè , , 优 yōu 游 yóu 到 dào 底 dǐ 是 shì 闲 xián 官 guān 。 。
宿绍隆院。宋代。韩维。东来鸣棹落河干,喜见孤幡佛树端。 不谓尘埃走符檄,尚逢池榭拂衣冠。 清风明月还相见,浊酒枯棋亦自欢。 寄语京城骑马客,优游到底是闲官。