又 yòu 和 hé 寒 hán 食 shí 感 gǎn 怀 huái - - 韩 hán 维 wéi
絮 xù 飞 fēi 丝 sī 堕 duò 满 mǎn 春 chūn 阴 yīn , , 叹 tàn 息 xī 流 liú 光 guāng 节 jié 物 wù 深 shēn 。 。
鸡 jī 鞠 jū 自 zì 喧 xuān 游 yóu 侠 xiá 地 dì , , 莺 yīng 花 huā 空 kōng 思 sī 长 cháng 年 nián 心 xīn 。 。
寂 jì 寥 liáo 功 gōng 业 yè 看 kàn 孤 gū 剑 jiàn , , 淡 dàn 薄 bó 情 qíng 怀 huái 寄 jì 素 sù 琴 qín 。 。
我 wǒ 亦 yì 新 xīn 来 lái 有 yǒu 华 huá 发 fà , , 并 bìng 须 xū 携 xié 酒 jiǔ 白 bái 头 tóu 吟 yín 。 。
又和寒食感怀。宋代。韩维。絮飞丝堕满春阴,叹息流光节物深。 鸡鞠自喧游侠地,莺花空思长年心。 寂寥功业看孤剑,淡薄情怀寄素琴。 我亦新来有华发,并须携酒白头吟。