和 hé 太 tài 素 sù 同 tóng 看 kàn 梅 méi 花 huā 寄 jì 子 zǐ 华 huá - - 韩 hán 维 wéi
寒 hán 林 lín 冻 dòng 卉 huì 谁 shuí 观 guān 者 zhě , , 繁 fán 艳 yàn 清 qīng 香 xiāng 自 zì 得 dé 之 zhī 。 。
天 tiān 赋 fù 好 hǎo 花 huā 如 rú 有 yǒu 待 dài , , 日 rì 寻 xún 幽 yōu 径 jìng 不 bù 知 zhī 疲 pí 。 。
未 wèi 逢 féng 驿 yì 使 shǐ 空 kōng 怀 huái 远 yuǎn , , 犹 yóu 喜 xǐ 山 shān 翁 wēng 亦 yì 好 hào 奇 qí 。 。
昔 xī 岁 suì 一 yī 觞 shāng 今 jīn 一 yī 咏 yǒng , , 共 gòng 陶 táo 真 zhēn 意 yì 不 bù 为 wéi 私 sī 。 。
和太素同看梅花寄子华。宋代。韩维。寒林冻卉谁观者,繁艳清香自得之。 天赋好花如有待,日寻幽径不知疲。 未逢驿使空怀远,犹喜山翁亦好奇。 昔岁一觞今一咏,共陶真意不为私。