怀 huái 宗 zōng 人 rén 仲 zhòng 容 róng - - 魏 wèi 野 yě
寻 xún 常 cháng 念 niàn 朋 péng 友 yǒu , , 况 kuàng 复 fù 是 shì 宗 zōng 人 rén 。 。
久 jiǔ 别 bié 弹 tán 琴 qín 少 shào , , 相 xiāng 思 sī 掷 zhì 卦 guà 频 pín 。 。
旅 lǚ 游 yóu 湘 xiāng 水 shuǐ 远 yuǎn , , 家 jiā 寄 jì 华 huà 山 shān 贫 pín 。 。
早 zǎo 晚 wǎn 重 chóng 来 lái 此 cǐ , , 园 yuán 林 lín 又 yòu 过 guò 春 chūn 。 。
怀宗人仲容。宋代。魏野。寻常念朋友,况复是宗人。 久别弹琴少,相思掷卦频。 旅游湘水远,家寄华山贫。 早晚重来此,园林又过春。