酬 chóu 刘 liú 谷 gǔ 立 lì 春 chūn 日 rì 吏 lì 隐 yǐn 亭 tíng 见 jiàn 寄 jì - - 李 lǐ 郢 yǐng
孤 gū 亭 tíng 遥 yáo 带 dài 寺 sì , , 静 jìng 者 zhě 独 dú 登 dēng 临 lín 。 。
楚 chǔ 霁 jì 江 jiāng 流 liú 慢 màn , , 春 chūn 归 guī 泽 zé 气 qì 阴 yīn 。 。
野 yě 田 tián 青 qīng 牧 mù 马 mǎ , , 幽 yōu 竹 zhú 暖 nuǎn 鸣 míng 禽 qín 。 。
日 rì 日 rì 年 nián 光 guāng 尽 jǐn , , 何 hé 堪 kān 故 gù 国 guó 心 xīn 。 。
酬刘谷立春日吏隐亭见寄。唐代。李郢。孤亭遥带寺,静者独登临。 楚霁江流慢,春归泽气阴。 野田青牧马,幽竹暖鸣禽。 日日年光尽,何堪故国心。