次 cì 韵 yùn 遂 suì 宁 níng 府 fǔ 宴 yàn 贡 gòng 士 shì 即 jí 席 xí 赋 fù - - 魏 wèi 了 le 翁 wēng
谁 shuí 把 bǎ 浮 fú 华 huá 变 biàn 古 gǔ 风 fēng , , 颓 tuí 波 bō 衮 gǔn 衮 gǔn 日 rì 奔 bēn 冲 chōng 。 。
人 rén 情 qíng 容 róng 易 yì 随 suí 流 liú 去 qù , , 此 cǐ 道 dào 分 fēn 明 míng 触 chù 处 chù 逢 féng 。 。
学 xué 似 shì 董 dǒng 晁 cháo 犹 yóu 有 yǒu 累 lèi , , 文 wén 过 guò 元 yuán 白 bái 愧 kuì 无 wú 宗 zōng 。 。
诸 zhū 君 jūn 自 zì 此 cǐ 皆 jiē 升 shēng 矣 yǐ , , 更 gèng 向 xiàng 根 gēn 基 jī 厚 hòu 自 zì 封 fēng 。 。
次韵遂宁府宴贡士即席赋。宋代。魏了翁。谁把浮华变古风,颓波衮衮日奔冲。 人情容易随流去,此道分明触处逢。 学似董晁犹有累,文过元白愧无宗。 诸君自此皆升矣,更向根基厚自封。