自 zì 水 shuǐ 口 kǒu 入 rù 茶 chá 山 shān - - 李 lǐ 郢 yǐng
茜 qiàn 茜 qiàn 红 hóng 裙 qún 好 hǎo 女 nǚ 儿 ér , , 相 xiāng 偎 wēi 相 xiāng 倚 yǐ 看 kàn 人 rén 时 shí 。 。
使 shǐ 君 jūn 马 mǎ 上 shàng 应 yīng 含 hán 笑 xiào , , 横 héng 把 bǎ 金 jīn 鞭 biān 为 wèi 咏 yǒng 诗 shī 。 。
自水口入茶山。唐代。李郢。茜茜红裙好女儿,相偎相倚看人时。 使君马上应含笑,横把金鞭为咏诗。