鹅 é 儿 ér - - 李 lǐ 郢 yǐng
腊 là 后 hòu 闲 xián 行 xíng 村 cūn 舍 shè 边 biān , , 黄 huáng 鹅 é 清 qīng 水 shuǐ 真 zhēn 可 kě 怜 lián 。 。
何 hé 穷 qióng 散 sǎn 乱 luàn 随 suí 新 xīn 草 cǎo , , 永 yǒng 日 rì 淹 yān 留 liú 在 zài 野 yě 田 tián 。 。
无 wú 事 shì 群 qún 鸣 míng 遮 zhē 水 shuǐ 际 jì , , 争 zhēng 来 lái 引 yǐn 颈 jǐng 逼 bī 人 rén 前 qián 。 。
风 fēng 吹 chuī 楚 chǔ 泽 zé 蒹 jiān 葭 jiā 暮 mù , , 看 kàn 下 xià 寒 hán 溪 xī 逐 zhú 去 qù 船 chuán 。 。
鹅儿。唐代。李郢。腊后闲行村舍边,黄鹅清水真可怜。 何穷散乱随新草,永日淹留在野田。 无事群鸣遮水际,争来引颈逼人前。 风吹楚泽蒹葭暮,看下寒溪逐去船。