次 cì 韵 yùn 昌 chāng 父 fù 梅 méi 花 huā - - 韩 hán 淲 biāo
山 shān 水 shuǐ 孤 gū 根 gēn 畔 pàn , , 行 xíng 吟 yín 不 bù 尽 jìn 情 qíng 。 。
花 huā 为 wèi 天 tiān 下 xià 白 bái , , 人 rén 比 bǐ 圣 shèng 之 zhī 清 qīng 。 。
冬 dōng 日 rì 真 zhēn 无 wú 对 duì , , 春 chūn 风 fēng 合 hé 主 zhǔ 盟 méng 。 。
可 kě 怜 lián 香 xiāng 浩 hào 荡 dàng , , 岁 suì 岁 suì 落 luò 还 hái 生 shēng 。 。
次韵昌父梅花。宋代。韩淲。山水孤根畔,行吟不尽情。 花为天下白,人比圣之清。 冬日真无对,春风合主盟。 可怜香浩荡,岁岁落还生。