次 cì 韵 yùn 昌 chāng 甫 fǔ 九 jiǔ 日 rì - - 韩 hán 淲 biāo
薄 bó 寒 hán 中 zhòng 人 rén 秋 qiū 气 qì 清 qīng , , 山 shān 能 néng 高 gāo 绝 jué 水 shuǐ 能 néng 平 píng 。 。
独 dú 怜 lián 佳 jiā 节 jié 迫 pò 吹 chuī 帽 mào , , 谁 shuí 可 kě 东 dōng 篱 lí 嗅 xiù 落 luò 英 yīng 。 。
尽 jǐn 道 dào 诗 shī 家 jiā 有 yǒu 昌 chāng 甫 fǔ , , 每 měi 逢 féng 胜 shèng 处 chù 说 shuō 渊 yuān 明 míng 。 。
鬓 bìn 毛 máo 垂 chuí 领 lǐng 萧 xiāo 萧 xiāo 白 bái , , 应 yīng 任 rèn 雨 yǔ 风 fēng 阴 yīn 复 fù 晴 qíng 。 。
次韵昌甫九日。宋代。韩淲。薄寒中人秋气清,山能高绝水能平。 独怜佳节迫吹帽,谁可东篱嗅落英。 尽道诗家有昌甫,每逢胜处说渊明。 鬓毛垂领萧萧白,应任雨风阴复晴。