吴 wú 推 tuī 官 guān 权 quán 永 yǒng 丰 fēng - - 韩 hán 淲 biāo
乾 gān 封 fēng 摇 yáo 落 luò 西 xī 风 fēng 起 qǐ , , 忽 hū 忆 yì 故 gù 人 rén 何 hé 处 chǔ 诗 shī 。 。
白 bái 发 fà 居 jū 头 tóu 空 kōng 自 zì 笑 xiào , , 青 qīng 山 shān 到 dào 眼 yǎn 望 wàng 都 dū 疑 yí 。 。
寻 xún 常 cháng 莲 lián 幕 mù 知 zhī 难 nán 近 jìn , , 邂 xiè 逅 hòu 弦 xián 歌 gē 岂 qǐ 易 yì 为 wèi 。 。
若 ruò 见 jiàn 赵 zhào 舒 shū 烦 fán 问 wèn 讯 xùn , , 晚 wǎn 禾 hé 方 fāng 得 dé 雨 yǔ 垂 chuí 垂 chuí 。 。
吴推官权永丰。宋代。韩淲。乾封摇落西风起,忽忆故人何处诗。 白发居头空自笑,青山到眼望都疑。 寻常莲幕知难近,邂逅弦歌岂易为。 若见赵舒烦问讯,晚禾方得雨垂垂。