王 wáng 寺 sì 簿 bù 过 guò 山 shān 园 yuán - - 韩 hán 淲 biāo
小 xiǎo 园 yuán 才 cái 放 fàng 一 yī 枝 zhī 梅 méi , , 便 biàn 有 yǒu 传 chuán 呼 hū 别 bié 驾 jià 来 lái 。 。
领 lǐng 略 lüè 风 fēng 光 guāng 归 guī 草 cǎo 木 mù , , 经 jīng 行 xíng 野 yě 路 lù 踏 tà 莓 méi 苔 tái 。 。
人 rén 间 jiān 襟 jīn 韵 yùn 须 xū 吟 yín 笔 bǐ , , 花 huā 底 dǐ 风 fēng 流 liú 入 rù 酒 jiǔ 杯 bēi 。 。
公 gōng 亦 yì 暂 zàn 时 shí 相 xiāng 赏 shǎng 识 shí , , 诏 zhào 回 huí 天 tiān 上 shàng 肯 kěn 重 zhòng 陪 péi 。 。
王寺簿过山园。宋代。韩淲。小园才放一枝梅,便有传呼别驾来。 领略风光归草木,经行野路踏莓苔。 人间襟韵须吟笔,花底风流入酒杯。 公亦暂时相赏识,诏回天上肯重陪。