雪 xuě 晴 qíng 归 guī 自 zì 湖 hú 团 tuán - - 韩 hán 淲 biāo
瓦 wǎ 沟 gōu 残 cán 雪 xuě 滴 dī 春 chūn 风 fēng , , 剩 shèng 水 shuǐ 残 cán 山 shān 淡 dàn 蔼 ǎi 中 zhōng 。 。
禽 qín 鸟 niǎo 不 bù 知 zhī 人 rén 意 yì 老 lǎo , , 数 shù 声 shēng 啼 tí 落 luò 野 yě 梅 méi 红 hóng 。 。
雪晴归自湖团。宋代。韩淲。瓦沟残雪滴春风,剩水残山淡蔼中。 禽鸟不知人意老,数声啼落野梅红。