山 shān 空 kōng 鸟 niǎo 鸣 míng 可 kě 喜 xǐ - - 韩 hán 淲 biāo
数 shù 叠 dié 高 gāo 山 shān 拥 yōng 画 huà 屏 píng , , 一 yī 声 shēng 啼 tí 鸟 niǎo 唤 huàn 春 chūn 心 xīn 。 。
有 yǒu 诗 shī 更 gèng 在 zài 斜 xié 阳 yáng 外 wài , , 归 guī 棹 zhào 绿 lǜ 波 bō 烟 yān 浪 làng 深 shēn 。 。
山空鸟鸣可喜。宋代。韩淲。数叠高山拥画屏,一声啼鸟唤春心。 有诗更在斜阳外,归棹绿波烟浪深。