有 yǒu 怀 huái 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
三 sān 家 jiā 我 wǒ 故 gù 旧 jiù , , 一 yī 士 shì 我 wǒ 久 jiǔ 要 yào 。 。
新 xīn 冬 dōng 过 guò 溪 xī 涧 jiàn , , 山 shān 寒 hán 风 fēng 叶 yè 飘 piāo 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 为 wèi 之 zhī 开 kāi , , 聊 liáo 以 yǐ 永 yǒng 今 jīn 朝 zhāo 。 。
浮 fú 华 huá 眩 xuàn 钟 zhōng 鼎 dǐng , , 洒 sǎ 落 luò 忘 wàng 箪 dān 瓢 piáo 。 。
古 gǔ 谊 yì 不 bù 胜 shèng 俗 sú , , 岁 suì 寒 hán 松 sōng 后 hòu 凋 diāo 。 。
共 gòng 话 huà 诗 shī 翁 wēng 归 guī , , 章 zhāng 泉 quán 如 rú 云 yún 霄 xiāo 。 。
有怀昌甫。宋代。韩淲。三家我故旧,一士我久要。 新冬过溪涧,山寒风叶飘。 老眼为之开,聊以永今朝。 浮华眩钟鼎,洒落忘箪瓢。 古谊不胜俗,岁寒松后凋。 共话诗翁归,章泉如云霄。