题 tí 野 yě 翁 wēng 亭 tíng - - 韩 hán 淲 biāo
岝 zuò 崿 è 峰 fēng 前 qián 野 yě 翁 wēng 亭 tíng , , 溪 xī 声 shēng 常 cháng 在 zài 山 shān 常 cháng 清 qīng 。 。
我 wǒ 来 lái 尚 shàng 想 xiǎng 坡 pō 仙 xiān 灵 líng , , 刁 diāo 令 lìng 遗 yí 事 shì 犹 yóu 芳 fāng 馨 xīn 。 。
寒 hán 烟 yān 浓 nóng 淡 dàn 晚 wǎn 雨 yǔ 零 líng , , 主 zhǔ 人 rén 醉 zuì 客 kè 客 kè 未 wèi 醒 xǐng 。 。
他 tā 时 shí 此 cǐ 地 dì 谁 shuí 重 zhòng 经 jīng , , 俯 fǔ 仰 yǎng 今 jīn 昔 xī 俱 jù 忘 wàng 形 xíng 。 。
题野翁亭。宋代。韩淲。岝崿峰前野翁亭,溪声常在山常清。 我来尚想坡仙灵,刁令遗事犹芳馨。 寒烟浓淡晚雨零,主人醉客客未醒。 他时此地谁重经,俯仰今昔俱忘形。