怀 huái 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
君 jūn 头 tóu 短 duǎn 发 fā 种 zhǒng 种 zhǒng 长 zhǎng , , 营 yíng 营 yíng 寒 hán 事 shì 惊 jīng 流 liú 光 guāng 。 。
手 shǒu 翻 fān 手 shǒu 覆 fù 谓 wèi 可 kě 常 cháng , , 幽 yōu 意 yì 只 zhǐ 觉 jué 来 lái 无 wú 方 fāng 。 。
今 jīn 冬 dōng 风 fēng 雪 xuě 多 duō 冰 bīng 霜 shuāng , , 静 jìng 夜 yè 不 bù 寐 mèi 犹 yóu 吟 yín 螀 jiāng 。 。
竹 zhú 隐 yǐn 我 wǒ 独 dú 矫 jiǎo 首 shǒu 望 wàng , , 诗 shī 寄 jì 尚 shàng 喜 xǐ 笔 bǐ 健 jiàn 彊 jiàng 。 。
怀昌甫。宋代。韩淲。君头短发种种长,营营寒事惊流光。 手翻手覆谓可常,幽意只觉来无方。 今冬风雪多冰霜,静夜不寐犹吟螀。 竹隐我独矫首望,诗寄尚喜笔健彊。