次 cì 韵 yùn 望 wàng 海 hǎi 亭 tíng - - 苏 sū 泂 jiǒng
城 chéng 里 lǐ 偏 piān 高 gāo 处 chǔ , , 分 fèn 明 míng 见 jiàn 海 hǎi 潮 cháo 。 。
鹳 guàn 巢 cháo 多 duō 碧 bì 树 shù , , 人 rén 语 yǔ 半 bàn 丹 dān 霄 xiāo 。 。
州 zhōu 宅 zhái 楼 lóu 台 tái 近 jìn , , 居 jū 民 mín 市 shì 井 jǐng 遥 yáo 。 。
芳 fāng 时 shí 一 yī 来 lái 此 cǐ , , 因 yīn 得 dé 离 lí 纷 fēn 嚣 xiāo 。 。
次韵望海亭。宋代。苏泂。城里偏高处,分明见海潮。 鹳巢多碧树,人语半丹霄。 州宅楼台近,居民市井遥。 芳时一来此,因得离纷嚣。