正 zhēng 月 yuè 二 èr 十 shí 七 qī 日 rì 陪 péi 唐 táng 子 zǐ 耆 qí 登 dēng 卧 wò 龙 lóng 时 shí 稼 jià 轩 xuān 已 yǐ 去 qù 令 lìng 人 rén 怀 huái 之 zhī - - 苏 sū 泂 jiǒng
晴 qíng 雨 yǔ 烟 yān 云 yún 态 tài , , 高 gāo 深 shēn 会 huì 见 jiàn 闻 wén 。 。
乱 luàn 山 shān 依 yī 越 yuè 定 dìng , , 一 yī 水 shuǐ 向 xiàng 吴 wú 分 fēn 。 。
元 yuán 白 bái 诸 zhū 侯 hóu 表 biǎo , , 杨 yáng 王 wáng 俊 jùn 士 shì 群 qún 。 。
春 chūn 风 fēng 到 dào 红 hóng 绿 lǜ , , 花 huā 草 cǎo 总 zǒng 能 néng 文 wén 。 。
正月二十七日陪唐子耆登卧龙时稼轩已去令人怀之。宋代。苏泂。晴雨烟云态,高深会见闻。 乱山依越定,一水向吴分。 元白诸侯表,杨王俊士群。 春风到红绿,花草总能文。