秋 qiū 登 dēng 涔 cén 阳 yáng 城 chéng - - 李 lǐ 群 qún 玉 yù
万 wàn 户 hù 砧 zhēn 声 shēng 水 shuǐ 国 guó 秋 qiū , , 凉 liáng 风 fēng 吹 chuī 起 qǐ 故 gù 乡 xiāng 愁 chóu 。 。
行 xíng 人 rén 望 wàng 远 yuǎn 偏 piān 伤 shāng 思 sī , , 白 bái 浪 làng 青 qīng 枫 fēng 满 mǎn 北 běi 楼 lóu 。 。
秋登涔阳城。唐代。李群玉。万户砧声水国秋,凉风吹起故乡愁。 行人望远偏伤思,白浪青枫满北楼。