颂 sòng 古 gǔ 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 释 shì 鼎 dǐng 需 xū
堪 kān 笑 xiào 当 dāng 年 nián 陆 lù 大 dài 夫 fū , , 独 dú 夸 kuā 身 shēn 外 wài 更 gèng 无 wú 馀 yú 。 。
不 bù 因 yīn 指 zhǐ 出 chū 花 huā 如 rú 梦 mèng , , 争 zhēng 得 de 双 shuāng 眸 móu 翳 yì 尽 jǐn 除 chú 。 。
颂古十七首 其七。宋代。释鼎需。堪笑当年陆大夫,独夸身外更无馀。 不因指出花如梦,争得双眸翳尽除。