独 dú 赏 shǎng 牡 mǔ 丹 dān 因 yīn 而 ér 成 chéng 咏 yǒng - - 李 lǐ 昉 fǎng
绕 rào 东 dōng 丛 cóng 了 le 绕 rào 西 xī 丛 cóng , , 为 wèi 爱 ài 丛 cóng 丛 cóng 紫 zǐ 闲 xián 红 hóng 。 。
怨 yuàn 望 wàng 乍 zhà 疑 yí 啼 tí 晓 xiǎo 雾 wù , , 妖 yāo 饶 ráo 浑 hún 欲 yù 殢 tì 春 chūn 风 fēng 。 。
香 xiāng 苞 bāo 半 bàn 绽 zhàn 丹 dān 砂 shā 吐 tǔ , , 细 xì 朵 duǒ 齐 qí 开 kāi 烈 liè 焰 yàn 烘 hōng 。 。
病 bìng 老 lǎo 情 qíng 怀 huái 慢 màn 相 xiāng 对 duì , , 满 mǎn 栏 lán 应 yīng 笑 xiào 白 bái 头 tóu 翁 wēng 。 。
独赏牡丹因而成咏。宋代。李昉。绕东丛了绕西丛,为爱丛丛紫闲红。 怨望乍疑啼晓雾,妖饶浑欲殢春风。 香苞半绽丹砂吐,细朵齐开烈焰烘。 病老情怀慢相对,满栏应笑白头翁。