春 chūn 意 yì 渐 jiàn 深 shēn 送 sòng 客 kè 至 zhì 山 shān 麓 lù 田 tián 舍 shè 来 lái 往 wǎng 道 dào 中 zhōng 复 fù 逢 féng 法 fǎ 上 shàng 人 rén 因 yīn 作 zuò 数 shù 语 yǔ 以 yǐ 记 jì 所 suǒ 见 jiàn 云 yún 其 qí 四 sì - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
华 huá 蹊 qī 归 guī 来 lái 鸟 niǎo 啼 tí 暮 mù , , 庖 páo 舍 shě 炊 chuī 烟 yān 卧 wò 风 fēng 缕 lǚ 。 。
西 xī 窗 chuāng 旧 jiù 有 yǒu 竹 zhú 肋 lē 床 chuáng , , 伸 shēn 足 zú 曲 qū 肱 gōng 成 chéng 栩 xǔ 栩 xǔ 。 。
春意渐深送客至山麓田舍来往道中复逢法上人因作数语以记所见云 其四。宋代。释正觉。华蹊归来鸟啼暮,庖舍炊烟卧风缕。 西窗旧有竹肋床,伸足曲肱成栩栩。