偈 jì 颂 sòng 二 èr 百 bǎi 零 líng 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
夤 yín 缘 yuán 心 xīn , , 和 hé 合 hé 相 xiāng , , 傀 kuǐ 儡 lěi 棚 péng 头 tóu 呈 chéng 伎 jì 俩 liǎng 。 。
打 dǎ 破 pò 画 huà 屏 píng 归 guī 去 qù 来 lái , , 家 jiā 山 shān 田 tián 地 dì 还 huán 清 qīng 旷 kuàng 。 。
扫 sǎo 断 duàn 情 qíng 尘 chén , , 沥 lì 乾 gān 识 shí 浪 làng 。 。
虚 xū 明 míng 游 yóu 践 jiàn 兮 xī 风 fēng 月 yuè 一 yī 壶 hú , , 梦 mèng 冷 lěng 转 zhuǎn 身 shēn 兮 xī 雪 xuě 云 yún 万 wàn 丈 zhàng 。 。
偈颂二百零五首 其十九。宋代。释正觉。夤缘心,和合相,傀儡棚头呈伎俩。 打破画屏归去来,家山田地还清旷。 扫断情尘,沥乾识浪。 虚明游践兮风月一壶,梦冷转身兮雪云万丈。