禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 一 yī 百 bǎi 八 bā 十 shí 七 qī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
写 xiě 出 chū 个 gè 僧 sēng , , 冷 lěng 淡 dàn 无 wú 能 néng 。 。
默 mò 耕 gēng 田 tián 地 dì , , 力 lì 锄 chú 葛 gé 藤 téng 。 。
入 rù 海 hǎi 泥 ní 牛 niú 绝 jué 消 xiāo 息 xī , , 度 dù 河 hé 月 yuè 兔 tù 有 yǒu 光 guāng 棱 léng 。 。
携 xié 去 qù 尘 chén 中 zhōng 成 chéng 化 huà 事 shì , , 更 gèng 嫌 xián 何 hé 处 chǔ 不 bù 相 xiāng 应 yìng 。 。
禅人并化主写真求赞 其一百八十七。宋代。释正觉。写出个僧,冷淡无能。 默耕田地,力锄葛藤。 入海泥牛绝消息,度河月兔有光棱。 携去尘中成化事,更嫌何处不相应。