禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 三 sān 百 bǎi 五 wǔ 十 shí 九 jiǔ - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
云 yún 水 shuǐ 孤 gū 藤 téng , , 丛 cóng 林 lín 老 lǎo 僧 sēng 。 。
澜 lán 翻 fān 口 kǒu 角 jué , , 雪 xuě 点 diǎn 眉 méi 棱 léng 。 。
长 cháng 春 chūn 时 shí 节 jié 相 xiāng 联 lián 蕊 ruǐ , , 破 pò 夜 yè 光 guāng 明 míng 自 zì 照 zhào 灯 dēng 。 。
内 nèi 无 wú 丝 sī 而 ér 系 xì 蚁 yǐ , , 外 wài 无 wú 糁 sǎn 而 ér 聚 jù 蝇 yíng 。 。
不 bù 起 qǐ 灭 miè 定 dìng , , 能 néng 应 yīng 繁 fán 兴 xìng 。 。
禅人并化主写真求赞 其三百五十九。宋代。释正觉。云水孤藤,丛林老僧。 澜翻口角,雪点眉棱。 长春时节相联蕊,破夜光明自照灯。 内无丝而系蚁,外无糁而聚蝇。 不起灭定,能应繁兴。