禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 三 sān 百 bǎi 六 liù 十 shí 七 qī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
清 qīng 净 jìng 本 běn 然 rán , , 和 hé 合 hé 因 yīn 缘 yuán 。 。
涅 niè 不 bù 缁 zī 而 ér 磨 mó 不 bù 磷 lín , , 仰 yǎng 弥 mí 高 gāo 而 ér 钻 zuān 弥 mí 坚 jiān 。 。
随 suí 之 zhī 无 wú 后 hòu , , 迎 yíng 之 zhī 无 wú 前 qián , , 空 kōng 空 kōng 空 kōng 处 chù 亡 wáng 中 zhōng 边 biān 。 。
而 ér 今 jīn 信 xìn 手 shǒu 拈 niān 来 lái 用 yòng , , 头 tóu 尾 wěi 相 xiāng 应 yìng 正 zhèng 复 fù 偏 piān 。 。
禅人并化主写真求赞 其三百六十七。宋代。释正觉。清净本然,和合因缘。 涅不缁而磨不磷,仰弥高而钻弥坚。 随之无后,迎之无前,空空空处亡中边。 而今信手拈来用,头尾相应正复偏。