偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 三 sān 十 shí 六 liù 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí - - 释 shì 惟 wéi 一 yī
横 héng 一 yī 丈 zhàng , , 竖 shù 一 yī 丈 zhàng 。 。
满 mǎn 室 shì 风 fēng 生 shēng , , 半 bàn 窗 chuāng 月 yuè 上 shàng 。 。
山 shān 僧 sēng 要 yào 坐 zuò 便 biàn 坐 zuò , , 要 yào 起 qǐ 便 biàn 起 qǐ , , 终 zhōng 不 bù 向 xiàng 这 zhè 里 lǐ 无 wú 风 fēng 起 qǐ 浪 làng 。 。
诸 zhū 人 rén 若 ruò 不 bù 散 sàn 去 qù , , 照 zhào 顾 gù 劈 pī 脊 jí 拄 zhǔ 杖 zhàng 。 。
偈颂一百三十六首 其二十。宋代。释惟一。横一丈,竖一丈。 满室风生,半窗月上。 山僧要坐便坐,要起便起,终不向这里无风起浪。 诸人若不散去,照顾劈脊拄杖。