黄 huáng 檗 bò 断 duàn 际 jì 禅 chán 师 shī 赞 zàn - - 释 shì 惟 wéi 一 yī
大 dà 机 jī 磅 páng 礴 bó , , 大 dà 用 yòng 纵 zòng 横 héng , , 要 yào 掌 zhǎng 便 biàn 掌 zhǎng 。 。
大 dà 中 zhōng 天 tiān 子 zǐ , , 掌 zhǎng 中 zhōng 突 tū 出 chū , , 要 yào 棒 bàng 便 biàn 棒 bàng 。 。
济 jì 北 běi 大 dà 树 shù , , 棒 bàng 头 tóu 挺 tǐng 生 shēng 。 。
大 dà 唐 táng 国 guó 里 lǐ 只 zhǐ 一 yī 人 rén , , 千 qiān 古 gǔ 仰 yǎng 之 zhī 日 rì 月 yuè 明 míng 。 。
黄檗断际禅师赞。宋代。释惟一。大机磅礴,大用纵横,要掌便掌。 大中天子,掌中突出,要棒便棒。 济北大树,棒头挺生。 大唐国里只一人,千古仰之日月明。