兰 lán 若 rě 杂 zá 言 yán 其 qí 七 qī - - 释 shì 净 jìng 端 duān
岩 yán 前 qián 松 sōng 竹 zhú 两 liǎng 三 sān 株 zhū , , 日 rì 炙 zhì 风 fēng 吹 chuī 渐 jiàn 已 yǐ 枯 kū 。 。
叶 yè 落 luò 纵 zòng 横 héng 人 rén 不 bù 扫 sǎo , , 清 qīng 声 shēng 犹 yóu 自 zì 响 xiǎng 朝 cháo 晡 bū 。 。
兰若杂言 其七。宋代。释净端。岩前松竹两三株,日炙风吹渐已枯。 叶落纵横人不扫,清声犹自响朝晡。