赞 zàn 死 sǐ 心 xīn 禅 chán 师 shī 偈 jì 其 qí 一 yī - - 释 shì 惟 wéi 久 jiǔ
韶 sháo 阳 yáng 死 sǐ 心 xīn , , 灵 líng 源 yuán 甚 shén 深 shēn 。 。
耳 ěr 中 zhōng 见 jiàn 色 sè , , 眼 yǎn 里 lǐ 闻 wén 声 shēng 。 。
凡 fán 明 míng 圣 shèng 昧 mèi , , 后 hòu 富 fù 前 qián 贫 pín 。 。
利 lì 生 shēng 济 jì 物 wù , , 点 diǎn 铁 tiě 成 chéng 金 jīn 。 。
丹 dān 青 qīng 徒 tú 状 zhuàng , , 非 fēi 古 gǔ 非 fēi 今 jīn 。 。
赞死心禅师偈 其一。宋代。释惟久。韶阳死心,灵源甚深。 耳中见色,眼里闻声。 凡明圣昧,后富前贫。 利生济物,点铁成金。 丹青徒状,非古非今。