呈 chéng 佛 fú 眼 yǎn - - 释 shì 法 fǎ 顺 shùn
顶 dǐng 有 yǒu 异 yì 峰 fēng 云 yún 冉 rǎn 冉 rǎn , , 源 yuán 无 wú 别 bié 派 pài 水 shuǐ 泠 líng 泠 líng 。 。
游 yóu 山 shān 未 wèi 到 dào 山 shān 穷 qióng 处 chù , , 终 zhōng 被 bèi 青 qīng 山 shān 碍 ài 眼 yǎn 睛 jīng 。 。
呈佛眼。宋代。释法顺。顶有异峰云冉冉,源无别派水泠泠。 游山未到山穷处,终被青山碍眼睛。