吊 diào 长 zhǎng 禅 chán 师 shī - - 释 shì 惟 wéi 凤 fèng
霜 shuāng 钟 zhōng 侵 qīn 漏 lòu 急 jí , , 相 xiāng 吊 diào 晓 xiǎo 悲 bēi 浓 nóng 。 。
海 hǎi 客 kè 传 chuán 遗 yí 偈 jì , , 林 lín 僧 sēng 写 xiě 病 bìng 容 róng 。 。
漱 shù 泉 quán 流 liú 落 luò 叶 yè , , 定 dìng 石 shí 集 jí 鸣 míng 蛩 qióng 。 。
回 huí 首 shǒu 云 yún 门 mén 望 wàng , , 残 cán 阳 yáng 下 xià 远 yuǎn 峰 fēng 。 。
吊长禅师。宋代。释惟凤。霜钟侵漏急,相吊晓悲浓。 海客传遗偈,林僧写病容。 漱泉流落叶,定石集鸣蛩。 回首云门望,残阳下远峰。