偈 jì 十 shí 三 sān 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 释 shì 法 fǎ 泰 tài
开 kāi 口 kǒu 错 cuò , , 合 hé 口 kǒu 丧 sàng , , 明 míng 眼 yǎn 衲 nà 僧 sēng 无 wú 伎 jì 俩 liǎng 。 。
春 chūn 风 fēng 吹 chuī 落 luò 桃 táo 李 lǐ 花 huā , , 淡 dàn 烟 yān 疏 shū 雨 yǔ 笼 lóng 青 qīng 嶂 zhàng 。 。
偈十三首 其三。宋代。释法泰。开口错,合口丧,明眼衲僧无伎俩。 春风吹落桃李花,淡烟疏雨笼青嶂。