偈 jì 十 shí 三 sān 首 shǒu 其 qí 八 bā - - 释 shì 法 fǎ 泰 tài
推 tuī 真 zhēn 真 zhēn 无 wú 有 yǒu 相 xiāng , , 穷 qióng 妄 wàng 妄 wàng 无 wú 有 yǒu 形 xíng 。 。
真 zhēn 妄 wàng 两 liǎng 无 wú 所 suǒ 有 yǒu , , 廓 kuò 然 rán 露 lòu 出 chū 眼 yǎn 睛 jīng 。 。
眼 yǎn 睛 jīng 既 jì 露 lù , , 见 jiàn 个 gè 什 shén 么 me 。 。
晓 xiǎo 日 rì 烁 shuò 开 kāi 岩 yán 畔 pàn 雪 xuě , , 朔 shuò 风 fēng 吹 chuī 绽 zhàn 腊 là 梅 méi 花 huā 。 。
偈十三首 其八。宋代。释法泰。推真真无有相,穷妄妄无有形。 真妄两无所有,廓然露出眼睛。 眼睛既露,见个什么。 晓日烁开岩畔雪,朔风吹绽腊梅花。