偈 jì 十 shí 三 sān 首 shǒu 其 qí 五 wǔ - - 释 shì 法 fǎ 泰 tài
一 yī 雁 yàn 度 dù 长 cháng 空 kōng , , 影 yǐng 落 luò 寒 hán 江 jiāng 水 shuǐ 。 。
水 shuǐ 无 wú 沉 chén 影 yǐng 心 xīn , , 雁 yàn 无 wú 遗 yí 踪 zōng 意 yì 。 。
踪 zōng 影 yǐng 两 liǎng 相 xiāng 忘 wàng , , 凭 píng 何 hé 为 wéi 的 de 旨 zhǐ 。 。
篱 lí 边 biān 金 jīn 菊 jú 黄 huáng , , 江 jiāng 上 shàng 芙 fú 蓉 róng 翠 cuì 。 。
偈十三首 其五。宋代。释法泰。一雁度长空,影落寒江水。 水无沉影心,雁无遗踪意。 踪影两相忘,凭何为的旨。 篱边金菊黄,江上芙蓉翠。