真 zhēn 净 jìng 禅 chán 师 shī 举 jǔ 石 shí 霜 shuāng 虔 qián 侍 shì 者 zhě 话 huà 问 wèn 之 zhī 契 qì 悟 wù 偈 jì - - 释 shì 普 pǔ 鉴 jiàn
枯 kū 木 mù 无 wú 华 huá 几 jǐ 度 dù 秋 qiū , , 断 duàn 云 yún 犹 yóu 挂 guà 树 shù 梢 shāo 头 tóu 。 。
自 zì 从 cóng 斗 dòu 折 zhé 泥 ní 牛 niú 角 jiǎo , , 直 zhí 至 zhì 如 rú 今 jīn 水 shuǐ 倒 dào 流 liú 。 。
真净禅师举石霜虔侍者话问之契悟偈。宋代。释普鉴。枯木无华几度秋,断云犹挂树梢头。 自从斗折泥牛角,直至如今水倒流。