了 le 明 míng 上 shàng 人 rén - - 释 shì 祖 zǔ 钦 qīn
了 le 明 míng 明 míng 了 liǎo , , 孤 gū 光 guāng 皎 jiǎo 皎 jiǎo 。 。
夜 yè 永 yǒng 月 yuè 寒 hán , , 云 yún 开 kāi 天 tiān 晓 xiǎo 。 。
二 èr 浙 zhè 江 jiāng 山 shān 拄 zhǔ 杖 zhàng 头 tóu , , 脱 tuō 略 lüè 根 gēn 尘 chén 静 jìng 悄 qiāo 悄 qiāo 。 。
大 dà 明 míng 当 dāng 空 kōng , , 无 wú 幽 yōu 不 bù 照 zhào 。 。
如 rú 是 shì 行 xíng 脚 jiǎo , , 行 xíng 脚 jiǎo 事 shì 了 le 。 。
百 bǎi 炼 liàn 精 jīng 金 jīn , , 由 yóu 指 zhǐ 而 ér 绕 rào 。 。
了明上人。宋代。释祖钦。了明明了,孤光皎皎。 夜永月寒,云开天晓。 二浙江山拄杖头,脱略根尘静悄悄。 大明当空,无幽不照。 如是行脚,行脚事了。 百炼精金,由指而绕。