送 sòng 无 wú 作 zuò 上 shàng 人 rén 之 zhī 四 sì 明 míng 其 qí 二 èr - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
天 tiān 涯 yá 彼 bǐ 此 cǐ 一 yī 闲 xián 身 shēn , , 同 tóng 看 kàn 梅 méi 花 huā 几 jǐ 度 dù 春 chūn 。 。
寒 hán 怕 pà 山 shān 川 chuān 行 xíng 色 sè 近 jìn , , 夜 yè 围 wéi 灯 dēng 火 huǒ 别 bié 情 qíng 真 zhēn 。 。
君 jūn 还 hái 西 xī 上 shàng 当 dàng 何 hé 日 rì , , 我 wǒ 欲 yù 东 dōng 归 guī 未 wèi 有 yǒu 因 yīn 。 。
乡 xiāng 社 shè 只 zhǐ 今 jīn 寥 liáo 落 luò 甚 shén , , 岂 qǐ 堪 kān 相 xiāng 送 sòng 老 lǎo 成 chéng 人 rén 。 。
送无作上人之四明 其二。宋代。释行海。天涯彼此一闲身,同看梅花几度春。 寒怕山川行色近,夜围灯火别情真。 君还西上当何日,我欲东归未有因。 乡社只今寥落甚,岂堪相送老成人。